PHÂN TÁN, PHÂN TÂM
Trong một lần quan sát những thứ xung quanh bàn làm việc cá nhân, mình nhận ra, khi mình càng để ít đồ và đồ càng ít họa tiết thì mình càng thoải mái, tập trung. Đây là khu vực mình tiếp xúc phần lớn thời gian trong ngày, và việc đơn giản hóa nó tỷ lệ thuận với tâm trạng tốt. Dần dần, mình hình thành thói quen dọn dẹp & giản lược đồ trong nhà định kỳ. Từ ngẫu hứng đến 2 tháng/ lần, và hiện tại là vài tuần/ lần. Thấy nhiều thì dọn, thấy ngứa mắt thì dẹp. Khi mới bắt đầu, những thứ mình lược đi tưởng kha khá, nhưng thực tế chỉ như muối bỏ bể. Tới lần chuyển nhà, mình mới nhận ra, số thứ mình đã xử lý nửa năm trước đó chưa tới nổi 5% tổng đồ đạc. Có vài điều đã khiến quá trình này diễn ra chậm chạp. Thứ nhất, có những món đồ mình luôn loại trừ trước khi dọn. Ví dụ: - Vật kỷ niệm. Là những thứ nặng giá trị tinh thần và luôn mặc định giữ lại. Có những món, mình thậm chí còn quên mất sự tồn tại của nó trong nhiều năm. Sau này, khi thay đổi cách nghĩ về giá trị vật kỷ niệm, mình đã biết